Chồng tôi là một người đàn ông khá bảnh bao và lịch thiệp. Đó là điều không chỉ mình tôi thấy được mà là lời nhận xét của rất nhiều người. Tất nhiên tôi yêu anh không chỉ vì điều đó. Cũng phải mất 2 năm gặp gỡ chúng tôi mới quyết định yêu nhau và 2 năm sau mới tiến tới hôn nhân.
Lấy nhau rồi tôi lui về để chăm sóc chồng con được tốt hơn, đồng thời để tạo điều kiện cho chồng học cao hơn và phát triển sự nghiệp. Sau khi hoàn thành hệ cao học, chồng tôi tiếp tục làm nghiên cứu sinh để có cơ hội thăng tiến. Đây cũng là khi bắt đầu những rạn nứt trong cuộc sống gia đình tôi.
Một hôm, anh cũng lấy lý do là như thế để ra khỏi nhà khi vừa ngồi xuống mâm cơm tối. Tôi không nghi ngờ gì mà vui vẻ chuẩn bị mọi thứ cho anh đi. Thật đau đớn là chỉ sau 30 phút chồng tôi rời khỏi nhà, một người bạn tôi gọi điện báo rằng vừa thấy anh vào khách sạn với một cô gái khác. Tôi điên cuồng chạy đến địa chỉ mà bạn tôi báo và bắt gặp chồng đang trai trên gái dưới với một người con gái khác. Tôi không biết khi ấy mình đã cào cấu và la hét lên những gì với chồng và cô ả kia. Nhưng tôi đã đau đớn và tổn thương, mất niềm tin đến cùng cực sau lần ấy. Chồng tôi đã cầu xin tôi tha thứ. Anh nói rằng thời gian qua phải chịu quá nhiều áp lực gia đình, công việc, học hành rồi lại bị cô con gái của thầy hướng dẫn quyến rũ nên sa ngã. Tôi vì con và cũng vì còn quá yêu anh nên đã chấp nhận tha thứ cho anh một lần.
Hết lần này đến lần khác chồng phản bội tôi (Ảnh minh họa)
Tất cả mọi người đều hoang mang và bất ngờ về những gì vừa nghe được. Riêng tôi , tôi chết đứng và cứng họng ngay tại chỗ. Tôi có thể hiểu lời người đàn ông kia vừa nói hoàn toàn có thể tin tưởng. Chẳng có gì là khó tin khi chồng tôi đã từng phản bội tôi một lần rồi. Thật không ngờ, lần này lại chính là vợ của một người bạn thân của anh. Tôi đã quyết định ly hôn ngay sau bữa tiệc đó. Thế nhưng, chồng tôi lại quỳ xuống xin tôi tha lỗi, anh hứa đó là phút lỡ lầm chứ không hề muốn phản bội tôi. Rồi hai bên gia đình cũng khuyên can tôi nhiều nên tôi chấp nhận cho anh thêm một cơ hội nữa.
Sau bảo vệ tiến sĩ xong, chồng tôi được thăng chức và có chỗ đứng trong công ty. Tôi cũng hy vọng điều này sẽ giúp anh đứng đắn và suy nghĩ hơn về cuộc sống cũng như thay đổi tính trăng hoa của mình. Nhưng thực sự là tôi đã nhầm. Anh ngoại tình với chính cô thư ký của mình đến gần cả năm tôi mới biết. Một nhân viên công ty vì thương tôi và bất bình về mối quan hệ ấy nên đã thông báo cho tôi biết. Một lần nữa, tôi lại bắt gặp chồng ở khách sạn với công thư ký trẻ đẹp. Lần này tôi bình tĩnh hơn rất nhiều. Tôi chỉ lẳng lặng bỏ về nhà mà không nói với cả hai con người ấy một lời.
Không cần phải nghe lời anh giải thích, van xin như hai lần trước, tôi viết đơn ly hôn, xếp đồ đạc và dắt con ra khỏi nhà. Tôi chấp nhận mọi khó khăn phía trước để nuôi con một mình hơn là sống với người chồng trăng hoa, lăng nhăng chẳng bao giờ có thể thay đổi được. Tôi nhận ra rằng, một người đàn ông ngoại tình, lăng nhăng không bao giờ có thể thay đổi được.
0 comments:
Post a Comment